Cuối cùng em cũng là của anh, là người yêu của anh khi chúng mình cùng đỗ vào trường đại học. Những ngày tháng ấy thật hạnh phúc biết bao, thế nhưng anh lạ...
Thuở nhỏ, gia đình cậu rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi cơm đủ ăn, mẹ lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ khô
Vì cuộc sống cơm áo, nhà thơ phải gác bút chuyên tâm cho công việc sản xuất xe đạp. Cứ ngỡ cuộc đời sẽ cứ thế mà nhạt nhẽo trôi qua, bỗng một ngày hạnh phúc gõ cửa tìm đến.