Tiếp nối âm thanh ngắt quãng, là tiếng của cây gỗ ma sát với gió tạo nên những tiếng động rợn người "bốp, bốp", rồi tiếng người đàn bà như vừa mếu vừa can...
Tôi trở lại thực tại, một lần nữa bàng hoàng vỡ ra Ngọc thực sự thực sự đã không còn ở đây, không còn hiện hữu trong cuộc đời tôi nữa. Hình như đã lâu rồi...